Bút ký thời gian (2)

Người xưa nói: Ôn cố tri tân - ôn lại cái cũ để biết được cái mới. Thật vậy, ngồi đọc lại những dòng Suy nghiệm ngắn ngủi nên thơ cách đây hơn chục năm, của một thời mơ màng nhìn đời trong đôi mắt thanh tân ấp ủ đầy lý tưởng, tôi luôn có cảm giác một kẻ nào đó đã từng viết nó, chứ chẳng phải mình. Dẫu sao, hôm nay đọc lại, những dòng ngắn ngủi trên, vẫn cho cái Tôi hiện tại một sự hồi cố nào đó, không phải là nhớ về mình ngày xưa, mà là vạch một đường đi cho tương lai còn ẩn chứa nhiều bất định. Cùng tôi tiếp tục khám phá một Trí Không nào đó của năm 2002 nhé...


Mừng thay thơ gặp người tri kỷ
Từ đây sầu lẻ vẫy chào quạnh hiu
...

Chơi hoa cứ để hoa tàn
Nhờ tàn mới thấy hoa tươi tuyệt vời!
...

Một chú ngỗng trời
Thong thả bơi
Giữa dòng nước lạnh!
...

Một kiếp rong chơi chẳng cần nhà
Huyễn thân làm khách chốn phù hoa
Tiền tài, danh lợi như gió thoảng
Đọc sách, uống trà, ngắm khách xa
...

Tựa như cây lan hoang dại, hãy để chúng tự do vùng vẫy đón sương mai lạnh lùng, chúng mới có thể trổ những đóa hoa tuyệt mỹ cho đời. Còn cố gắng ghì ép, uốn nắn nó thì chỉ làm nó khô gầy đi mà thôi. Đời người có điểm nào tương đồng không nhỉ?!
...

Ta đang giày vò người khác, nhưng người chịu giày vò nhiều nhất lại chính là ta.
..

Tình mẹ có thể làm nên những điều kỳ diệu, có thể biến cái không thể thành cái có thể, và cái có thể thành hiện thực hiển nhiên.
...

Băng đóng ba thước không phải vì lạnh một ngày mà có được. Sự việc ngày hôm nay xảy ra, không phải không có nguyên nhân vô cớ.
...

Sự khác nhau giữa một người tu và người không tu là ở chỗ: cùng trong một vườn hoa, người muốn hái và người để tự nhiên.
...

Trong một trò chơi, người ta chơi không phải vì phần thưởng của nó mà người ta chơi vì tìm được niềm vui trong khi chơi. Cuộc đời này cũng thế, người ta sống không phải vì danh vì lợi mà người ta sống vì tìm được hạnh phúc trong khi sống.
...

Bớt nhận một ân tình thì bớt một món nợ.
...

Người trong cuộc có thể không đúng, người ngoài cuộc có thể ngẫu nhiên đúng. Do đó, đừng vội coi thường người ngoài cuộc, có thể ta sẽ lỡ một cơ hội có thể có.
...

Sự tồn tại và phát triển của mỗi cá nhân có ý thức không phải là đấu tranh mà là khát vọng tìm kiếm, nhằm thỏa mãn nhu cầu của họ. Cái mới nảy sinh không phải từ nguyên nhân bên ngoài mà nó được nảy sinh do không thỏa mãn với những cái cũ. Vì vậy, khát vọng thỏa mãn nhu cầu của bản thân chính là động lực để tồn tại và phát triển. Điều quan trọng là biết hướng khát vọng đó vào đâu để con người có thể có một hạnh phúc thật sự.
...

Ta ra đi đầu không ngoảnh lại
Mặc hoa hòe, hao sói có níu chân
...

Mùa xuân nhả nắng soi gương
Nhìn hoa rạng rỡ rẽ đường bướm bay
...

Rào rào lá đổ bên tai
Xa xa một tiếng chuông thâu gọi ngàn
...

Mang mang thu biệt bâng khuâng
Cành thông gầy guộc gió lay tần ngần
...

Vô danh có thú vô danh
Quen nhiều chỉ tổ thời gian hao mòn
...

Đã biết trần gian là cõi tạm
Người ơi nỡ để lợi danh buộc ràng?
...

Ai rằng xuân đến cần hoa đón
Gầy guộc mong manh vẫn ngát cười
...

Yêu em để thấy vĩnh hằng
Ngờ đâu em cũng vô thường như ai
...

Mạch yêu thương nghìn thu đứt đoạn
Vạn nẻo đường tớ sẽ nối một mai
...

Tìm ai khi biết vô thường
Thấy ai khi hiểu không ai tự tồn
...

Tôi cứ ngỡ rằng ai là tri kỷ
Có nào ngờ tôi vẫn mãi mình tôi
...

Tôi vui quá
Viết gì đây...
Vui quá!
Khi xung quanh
Ngôn ngữ cũng phải chào!
...

Hãy tìm hạnh phúc nơi mình
Đừng tìm một nơi nào khác
...

Trăm năm một giấc mộng thôi
Mơ mà mơ đẹp tỉnh còn thấy vui!
...

Ly rượu vơi, đừng nghĩ rằng rượu cạn
Nó hòa vào trong ánh mắt cuồng say
...

Chân như diệu lý miễn bàn
Càng bàn càng trật, càng tìm càng xa
...

Hạt minh châu mà bạn đang cài trên búi tóc là nhờ có vô số hạt cát dưới chân bạn tạo thành.
(Không có những con người nhỏ bé thì vĩ nhân nhờ đâu mà tồn tại?!)
...

Thiên thu trong chớp mắt
Khoảnh khắc là chuỗi dài vô tận
...

Thao thức vì không ngủ được?
Không!
Thao thức ngay cả trong khi ngủ!
...

Xưa thì rất là xưa mà mới thì cũng vô cùng mới.
Quá khứ ngắm nghía trước tấm gương hiện tại còn đôi chân hiện tại lại rong ruổi trên những dặm đường tương lai!
...

Ai cho là phù sa thì là phù sa
Ai cho là bão tố thì là bão tố
Còn bản chất của nó là như thế, như thế và như thế!
...

Giữa những âm ba gào thét của đại dương sâu thẳm, con thuyền bản thể vẫn nhẹ nhàng rẽ sóng ra đi!
Đi đâu thế?
Chơi!
...

Tuổi có thể già, tóc có thể phai
Nhưng hạnh phúc thì không bao giờ bạc.
...

Tất cả như vở kịch
Vòng quay của bánh xe!
...

Chừng nào anh vẫn còn điều không thể thay đổi, thì ngày đó anh vẫn còn là kẻ nô lệ cho chính điều không thể thay đổi đó.
...

Nhìn thế giới trong một hạt cát
Và thiên đường trong một đóa hoa dại
...

Xuân dạo chơi giữa cơn gió thu êm ả
Chỉ ai thật sống với thu mới hiểu xuân phi thời
...

Ngẫm cuộc hý trường là mộng ảo
Khoanh tay đứng ngắm khách nhao nhao
...

Giữa dòng một cánh bèo trôi
Vì nước hững hờ nên phải lang thang
...

Đến chốn bồng lai chân chưa mỏi
Dựng lên sông núi để leo thêm
...

Vó ngựa dừng chân chim bay mỏi
Để khách chân mây bóng lạc đường
....

Hãy nói những gì bạn làm
Đừng nói những gì chỉ học
....

Một chút hương xin gửi gió mang đi
Dịu xoa cơn lốc cuộc đời chua cay
...

Tôi đi tìm tôi thật mê say
Vẫn chưa nắm được bàn tay chính mình [Khuyết danh]
Ngày nào tay vẫn của mình
Thì ngày nắm được chính mình còn xa [Trí Không]
...

Ta như cánh chim trời
Tiện hướng gió mà bay
...

Lặng im nghe tiếng then cài
Âm thanh cọt kẹt bản hoài vương vương
...

Nhớ mưa vọng gác đêm dài
Ngủ quên mưa lọt đền đài hóa rêu
...

Một mai thân xác tiêu điều
Còn hương xin gửi phiêu diêu cõi trần
...

Tôi chỉ xin làm hạt sương buổi sớm
Chút long lanh rồi mau chóng về nguồn
...

Ôi đất mẹ mau đưa con về cội
Để theo nguồn con thể nhập cuộc chơi
...

Anh ra đi để lại tiếng thở dài
Rất nhẹ nhàng như những ngày anh đến
...

Trong mộng sao biết mộng
Tỉnh mộng một khoảng không
...

Một người đến
Một người đi
Một người ở lại hoài nghi vĩnh hằng
...

Mỗi người một khoảng trời riêng
Tôn thờ những cái thiêng liêng nơi mình
...

Mọi thất bại không làm ta gục ngã
Đều là nền để ta đứng cao hơn
...

Ngạc nhiên đời vẫn như nhiên
Lạnh lùng cuộc thế giả điên giả khùng
...

Gật đầu đón những cơn say
Phủ cho chân thật màn sương mơ màng
...

(2002)


Tái bút

Trên đây là những tốc ký ngắn, viết linh tinh lang tang, ở bất kỳ chỗ nào, trong khi chờ đợi cảm xúc đi chơi quay về. Hẹn các bạn kỳ tới, với những trang bút kỳ dài hơi hơn nhé!

Bút ký thời gian: (1) - (2)

CÁC BÀI VIẾT CÙNG CHỦ ĐỀ
NHẬN XÉT CỦA BẠN VỀ BÀI VIẾT
Comments
3 Comments

3 nhận xét:

Lời thưa... Đóng lại Cảm ơn bạn đã đọc bài viết:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!

Feeds

Bài viết Nhận xét Online

Bạn ơi, cùng thở với tôi nhé...

Bài viết mới nhất

Bài viết ngẫu nhiên

Bình luận mới nhất