Mỗi khi đêm về, tôi lại muốn gọi nắng lên
Nắng vương màu tóc ngả màu rêu phong
Nắng vương đôi mắt xa xăm u hoài
Nắng vương bóng dáng dặm dài mông lung
Trăng trên thềm quạnh quẽ, người bên thềm hắt hiu
Gió mang ký ức khơi gợi canh sang
Gió mang thực tại lênh đênh phương trời
Gió mang mộng ước rối bời hỗn mang
Hoa bên hiên lặng cánh, người bên hoa âm thầm
Thấy bên tai một vùng ủ ê sầu dột
Thấy hướng mắt một trời bất định hoang liêu
Thấy trong tâm một chiều cô đơn khôn tả
Trời xanh ơi trời xanh
Hình hài nào biến điệu
Đại địa ơi đại địa
Thể phách nào phong nhiêu
Tôi bên tôi ôm ấp, tôi bên tôi vỗ về
Bóng trong đêm vương một màu nắng nhạt
Bóng trên tường vất vưởng gió than van
Bóng bên tôi cặm cụi đếm nguyệt tàn
Tôi nghe sầu đi hoang, mộng thấy tôi lạnh lẽo
Dấu chân nào ở lại, bóng dáng nào đi xa
Hoài niệm nào thức giấc, ước vọng nào vỡ tan
Mộ khúc nào ngơi nghỉ, tình khúc nào phôi pha
Người trong tôi lặng lẽ, người ngoài tôi phóng thể
Xuất tính theo hiện tượng, tồn tính theo chu kỳ
Bung bày theo vọng động, thâu nhiếp theo bản căn
Tôi là tôi lặng lẽ, tôi là người không tôi
Trời xanh ơi trời xanh
Cuộc chơi bày viễn tượng
Đại địa ơi đại địa
Thực tại diễn đa phương
Tình nhân ơi tình nhân
Hợp tan tướng sầu mộng
Nhân tính ơi nhân tính
Chân không tánh phiêu bồng
...
(16/11/13)
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!