Có những ngày ngủ quên
Giữa trưa đứng bóng trở mình hanh hao
Chim ngừng hót
Gió ngừng lay
Mũi ngừng hơi thở mặc tình đong đưa
Trống rỗng
Vô hồn
Chênh vênh hai chiều đi ở
Bấp bênh con nước bại thành
Cho những ngày con chữ ngủ quên
Lắp bắp câu thơ lạc nhịp
Ê a giai điệu không lời
Trí phiêu lãng
Tình mông lung
Xóa đi viết lại dập dềnh sóng trôi...
Ngày đó, Tháng đó, Năm đó
Tôi là ai??
Ps. Thật ra có rất nhiều ngày ngủ quên, cho đến khi ngủ quên thành lịch trình, và chính ngọ mới thật là bình minh.
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!