Giữa đêm khuya thanh vắng
Ta mở cửa gian phòng và bước ra ngắm trời vô tận
Ta mời gọi cơn gió và hạt mưa
Ta mời gọi thiên thần và ác quỷ
Ta thắp sáng chính mình và thắp sáng vạn vật quanh ta
Trong tiếng nhạc bổng trầm
Ta cho đôi tai tự do bay ra ngoài căn phòng khép kín
Ta nghe cỏ cây cất tiếng hát
Ta nghe lặng im tràn khắp phố phường
Ta để năng lượng giao hoan trong ta với ngoài ta
Dưới ánh đèn vàng mờ ảo
Ta cho đôi mắt tự do ngắm nhìn sự vật không biên tế
Ta thấy hạt sương khiêu vũ
Ta thấy tia chớp lập lòe
Ta thấy thân ta hòa hợp cùng em trong tứ đại phiêu linh
Không có gì là tội lỗi
Ta chỉ thấy sự vật đang trở về với đúng chính nó là
Không có gì là thánh thiện
Ta chỉ thấy mọi khái niệm phân chia đều là cơn ú ớ mộng du
Bốn bức tường phòng hộ chỉ dành cho những kẻ yếu đuối
Chăm ấm nệm êm chỉ thích hợp với ai đó cần nghỉ ngơi
Ta chưa từng thấy thứ gì khiến ta phải bệ rạc
Thì cần chi chui rúc trong bốn bức tường như một kẻ đam mê
Đi ngang qua những căn phòng khép kín
Ta chỉ thấy ánh mắt tò mò của những tội nhân
Đi ngang qua những chiếc giường tĩnh lặng
Ta chỉ thấy xác chết vô hồn đang quằn quại đau thương
Có ai thấy chăng sự sống đang cầm tù?
Có ai thấy chăng linh hồn đang chết yểu?
Ta không khuyên ngươi mở cửa khi thể tạng chưa chịu được cơn gió mạnh
Nhưng cũng đừng bắt người phải trốn chui trốn nủi trong căn phòng mà gọi đó là an yên
Gió mạnh chưa bao giờ chạm được cánh cửa của sự an yên
Thì làm sao tránh gió lại vội cho đó là mình đã đủ khỏe mạnh?
Sự nghỉ ngơi chưa bao giờ dành cho những kẻ còn nuôi tâm tranh đấu
Thì làm sao giấc ngủ có đủ khả năng đưa ngươi về sự thanh nhàn đích thực?
Đập bỏ bốn bức tường là còn thấy những bức tường
Vung chăn trốn chạy là còn nuối tiếc sự ấm êm
Ta khép cửa như chưa từng có cánh cửa nào được khép
Ta nằm yên trên giường như chưa từng có ý niệm tìm kiếm sự nghỉ ngơi
Bản chất của sự vật vốn không hề có nhị nguyên tranh chấp
Thế cho nên giản đơn chỉ là ta nhìn mọi thứ như đối đãi giả danh
Bản chất của nghỉ ngơi là mọi hành động đều nằm trong vô mục đích
Buông xuống mọi hơn thua thì có khi nào biết mệt mỏi là gì...
...
(18/9/15)
Tái bút
Nếu mi không thấy em là thánh nữ thì đừng chuyện trò cùng ta
Tái bút
Nếu mi không thấy em là thánh nữ thì đừng chuyện trò cùng ta
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!