Có những tháng ngày không thể đặt tên
Đi ra đi vào trong căn phòng trống trải
Vô hình
Một tiếng chim hót ngoài hiên
Vài tiếng phong linh bên thềm
Hoa sứ lả tả rơi
Dòng suối róc rách chảy
Vô hình
Đàn cá quẫy nhẹ đuôi trong nước
Bông hồng nở nhẹ cánh trong sương
Hạt sỏi nằm phơi nắng
Chú cún con ngủ vùi
Tôi... vô hình
Chim chưa bao giờ vì tôi cất tiếng hót
Tiếng chuông gió không vì tôi thôi kêu
Hoa chưa bao giờ vì tôi thôi tàn nở
Vạn vật chưa bao giờ vì tôi mà dừng sự vận hành
Tôi là ai trong chúng?
Chúng là ai trong tôi?
Đấy có chăng là câu hỏi chỉ dành cho riêng tôi?
Đấy có chăng chỉ là chất thơ mà tôi tự vẽ vào?
Thế giới vẫn quay như ngày có hai tư tiếng
Mà Hữu hay Vô là do tôi tự thấy Có Mình
...
Nếu tôi vô hình
...
Thì thế gian có gian hay ngay... cũng có gì quan trọng
Thì vạn vật có tàn hay hoại... cũng đâu cần phải đặt tên
...
Nếu tôi vô hình
...
Ps.
Và phải chăng còn thấy có chữ “nếu”
Nghĩa là đã bắt đầu bước vào thế giới của mộng và mơ
Và phải chăng còn thấy có chữ “tôi”
Nghĩa là đã bắt đầu biệt phân Nhân và Ngã?
Và phải chăng còn thấy có chữ “vô”
Nghĩa là đã bắt đầu giăng mắc vào chữ Có?
Và phải chăng còn thấy có chữ “hình”
Nghĩa là đã vận chuyển bánh xe luân hồi ngàn năm chưa nghỉ?!
(1/5/2021)
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!