Chiều tháng ba tĩnh lặng
Ta bước đi giữa mộng tỉnh dập dìu
Đây là bước chân và đây là mặt đất
Gá vào nhau hiện hoá cuộc luân hồi
...
Ta cho đôi mắt nhìn lên bầu trời cao rộng
Ta cho đôi tai nghe mọi tiếng vọng về
Ta để thân ta tan ra cùng dặm dài gió bụi
Sắc và Cảnh tương thành một dòng thức chảy xuôi
Vọng từ đâu sinh nếu không từ sát na nhầm lẫn
Nghiệp từ đâu tạo nếu không có thức đẩy đưa
Một vòng tròn thân và tâm diễn tấu
Chấp niệm rồi nên vở kịch mới khởi quay
Sân khấu này tham và sân cùng bày trò ngẫu tượng
Tiếng vỗ tay, tiếng la ó kích hoạt một tấn tuồng
Ta là đạo diễn, ta là diễn viên và ta cũng là đạo cụ
Ta là người xem, ta cũng là biên kịch chính mình
Một vòng tròn diễn trên nền rạp hát
Tiếng xì xào mở rộng đến vô biên
Dư ảnh tồn lưu trong dòng sông tập thể
Hạt nước đẩy xô bộ phim mới thành hình
...
Chiều tháng ba tĩnh lặng
Ta ngồi bên sông đang soi bóng mặt mình
Bóng mỉm cười chào người đang nhìn xuống
Rồi cùng tan ra theo dòng chảy dập dìu
(17/4/2025)
Không có nhận xét nào:
- Có ý kiến gì xin để lại lời bình chia sẻ.
- Viết bằng tiếng Việt có dấu để dễ đọc hơn.
- Nếu không đăng nhập blog, vui lòng ghi tên thật để tiện trao đổi.
Xin chào và chúc sức khỏe!